Trở về

Phần 67
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Triệu Ngu đã nghe được cái tên Lăng Kiến Vi được lặp lại rất nhiều lần từ trong miệng Tần Ý, biết tính cách hiện tại của hắn có sự thay đổi rất lớn, không chỉ ít nói hơn so với trước kia, mà còn đối xử rất lạnh nhạt với tất cả mọi người.

Nhưng khi Lăng Kiến Vi nhìn thấy trong mắt cô toàn là ý tứ mỉa mai trêu tức, lại nhận ra cô hoàn toàn không bị trẹo chân, chỉ là giả vờ diễn trò dụ hắn lộ diện mà thôi, cái dáng vẻ vừa giận vừa xấu hổ kia, lại chẳng khác là mấy so với thiếu niên mà cô từng quen từ nhiều năm trước.

Cánh tay đang nắm lấy tay cô hơi siết chặt, lại đột nhiên buông ra, Lăng Kiến Vi yên lặng nhìn cô vài giây, xoay người bỏ đi.

“Tôi tên là Triệu Ngu.” Giọng cô bình tĩnh truyền đến từ phía sau.

Lăng Kiến Vi dừng bước, cười lạnh một tiếng: “Thì sao? Sợ tôi vạch trần gương mặt thật của cô với Tiết Tử Ngang à?”

Triệu Ngu cũng cười, chậm rãi đi đến trước mặt hắn: “Nếu Lăng thiếu gia cảm thấy gương mặt thật của tôi làm người khác khó chịu như thế, thì cần gì phải chạy tới bệnh viện thăm tôi? Hay là anh muốn nói, vẫn chỉ là ngẫu nhiên gặp được?”

Lăng Kiến Vi quay mặt đi né tránh ánh mắt của cô, môi mỏng mím chặt, không nói một lời.

Triệu Ngu nhàn nhạt cười, nói: “Bất kể là anh hận tôi, hay là không quên được tôi, chuyện quá khứ tôi không muốn nhắc lại nữa, tôi nghĩ người Lăng gia các anh cũng không muốn nhắc lại, cho nên, mong Lăng thiếu gia hãy làm như không quen biết tôi, như vậy, với ai cũng sẽ là tốt nhất.”

Thấy hắn vẫn không đáp lời, Triệu Ngu cúi đầu khẽ cười, tiếp tục đi về khu nội trú, nhưng vừa mới đi được hai bước, cánh tay lại bị giữ chặt lần nữa.

Cô xoay người, đối diện với đôi mắt tràn đầy lửa giận của Lăng Kiến Vi.

Hắn không chút nào che dấu sự phẫn nộ của bản thân, nhìn chằm chằm cô nhưng vẫn không nói được một câu nào, cực kỳ giống một con sư tử nhỏ đang giận đến xù lông, nhưng lại không biến nên thể hiện ra sao.

Triệu Ngu buồn cười nhìn hắn: “Cho nên, hôm nay anh tới tìm tôi để tính sổ sao? Chuyện đã xảy ra từ ba năm trước, nếu anh cứ một hai phải nói rõ ràng, vậy tôi thừa nhận, là tôi có lỗi với anh, là tôi lừa anh, anh muốn gì, nói thẳng đi.”

Bàn tay bị đông lạnh đến ửng đỏ vẫn siết chặt lấy cánh tay của cô, càng nắm càng chặt, đến khi cô nhẹ kêu “Đau” một tiếng, hắn mới từ từ thả ra.

Hai người cứ đứng trong gió lạnh nhìn nhau, lâu đến mức Triệu Ngu muốn xoay người đi rồi, hắn bỗng nhiên nói: “Ba năm trước, cô đã đi đâu?”

Triệu Ngu sửng sốt, cô không ngờ hắn sẽ mở miệng hỏi ra vấn đề này.

“Sao thế? Lúc đó anh muốn tìm tôi tính sổ nhưng không tìm được à?” Cô tự giễu mà cười, “Thanh danh của tôi đã nát bét rồi, đương nhiên là… Thay tên đổi họ rồi một lần nữa tìm một tên đàn ông chất lượng tốt bò lên giường chứ sao, dù sao anh cũng đã nói, tôi rất thích cái cảm giác này mà, cho nên trong 3 năm này, đã thử qua vô số đàn ông…”

“Cô thiếu hơi trai đến vậy sao?” Hắn lạnh lùng đánh gãy lời cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, gian nan nhả ra hai chữ, “Chị dâu?”

Hai chữ này, đã thành công chọc cho nụ cười trên gương mặt Triệu Ngu càng thêm xán lạn: “Lăng thiếu gia, người anh ruột của anh đã kết hôn rồi mà, anh gọi tôi như vậy sẽ làm cho người ta hiểu lầm đó.”

Lăng Kiến Vi cười nhạo.

Triệu Ngu nói: “Nói đến vị anh ruột kia, tôi cũng thật sự rất muốn khen một câu, không hổ là chính nhân quân tử. Rõ ràng là không muốn để anh gặp được tôi, rõ ràng là có rất nhiều cách để đối phó với tôi, có thể âm thầm đuổi tôi ra khỏi Hoa Xán, thậm chí là làm tôi biến mất ở Đông Hải, nhưng cái gì anh ta cũng không làm, chỉ là lấy cái thân phận anh trai ra nhắc nhở tôi, rằng anh sắp trở về, anh ta hy vọng tôi sẽ không có dính dáng gì đến anh hết. Biết đi đâu tìm được một người anh trai tốt như vậy nhỉ? Cho nên, tốt nhất anh nên làm theo nguyện vọng của anh ta đi, bớt tiếp xúc với loại phụ nữ dâm đãng như tôi, vì thanh danh nhà Lăng gia các người, cũng vì cuộc sống của anh đấy.”

Tầm mắt Triệu Ngu dần dời sang tầng tóc mái ngắn phủ trên trán hắn, cô nhớ rõ trước kia hắn không thích kiểu tóc này, không biết có phải giờ để kiểu này, vì không thể loại bỏ vết sẹo kia được hay không.

Biết cô đang nhìn cái gì, Lăng Kiến Vi mất tự nhiên quay đầu đi, gió lạnh thổi tung tóc mái trước trán, che đi mắt trái của hắn.

Lần này Triệu Ngu đã hoàn toàn hiểu rõ, vết sẹo kia, vẫn còn.

Là vết tích do cô ích kỷ tạo ra.

“Lăng Kiến Vi.” Cô nghiêm túc nhìn hắn, “Nếu anh không muốn trả thù tôi, vậy buông tha cho tôi đi, tôi cũng buông tha anh. Ba năm trước, là tôi không nên đến trêu chọc anh, anh đừng nên dính đến loại đàn bà như tôi.”

Bàn tay rũ tại bên người dần dần nắm chặt, Lăng Kiến Vi nhìn chằm chằm cô, nhưng vẫn như vậy cũ không nói một lời.

“Cho nên, tạm biệt, sau này cũng đừng gặp lại.”

Lúc này đây, hắn không còn giữ cô lại nữa.

Hắn đứng cạnh dải cây xanh giấu mình vào bóng đêm, nhìn cô bước từng bước vào khu nội trú đèn đuốc sáng trưng, nhìn Tiết Tử Ngang chạy từ thang bộ xuống kéo cô vào trong lòng, đôi tay nhẹ vỗ về trên đầu cô, vùi đầu vào cổ cô nói lời âu yếm.

Hai nắm tay hắn đã siết ngày càng thêm chặt, nhưng cuối cùng, vẫn chỉ tiếp tục nhìn đến khi Tiết Tử Ngang ôm eo cô đi vào thang máy, hắn cũng chỉ có thể buông tay, xoay người trở về.

Triệu Ngu không ngờ Tiết Tử Ngang sẽ chạy đến sớm như vậy, cô còn tưởng hắn đã bị cô chọc tức thành cái dạng kia, chắc hôm nay sẽ không tới bệnh viện thăm cô nữa, thế mà khi cô mới bước vào, hắn đã không chờ được thang máy đã trực tiếp chạy từ cầu thang xuống, vừa tới đã vội ôm chặt cô vào lòng.

Hắn thở hồng hộc, tim đập dồn dập, trong giọng nói mang theo sự hoảng loạn vội vã.

Tiết Tử Ngang cuống quýt hỏi cô: “Em đã đi đâu? Sao không ở trong phòng bệnh? Anh tưởng…”

Triệu Ngu không đáp, cũng không đẩy hắn ra, như con rối gỗ mặc cho hắn ôm, mặc cho hắn cứ một lần lại một lần nói xin lỗi, mặc cho hắn kể lể khi không thấy cô trong phòng bệnh đã lo lắng cỡ nào.

Người đàn ông này, với cô mà nói đã là một đứa trẻ bị bỏ rơi, hiện tại cô tiếp tục đối mặt với hắn chỉ vì một lý do duy nhất, lợi dụng nốt những giá trị cuối cùng của hắn mà thôi.

Cho dù hắn thật lòng xin lỗi, nhưng ai thèm quan tâm chứ?

Đêm nay Tiết Tử Ngang cực kỳ kiên nhẫn, cũng là lần đầu tiên hạ thấp bản thân đến vậy ở trước mặt cô.

Cho dù cô có hờ hững với hắn, hắn vẫn tươi cười đón chào, không ngừng hỏi han cô có thấy khó chịu chỗ nào hay không, có muốn ăn cái gì không, có muốn chuyển đến bệnh viện tư nhân có điều kiện tốt hơn hay không.

Sau khi cô ngủ, hắn lại tiếp tục canh ở phòng bệnh như đêm qua. Rõ ràng rất ghét hoàn cảnh như vậy, ngay cả chạm vào chăn đệm hắn cũng không muốn chạm vào chút nào, nhưng hắn vẫn không có nửa câu oán hận, cứ như vậy một tấc không rời mà ở cạnh cô từ đêm tối đến bình minh.

Sau khi tỉnh lại, rốt cuộc Triệu Ngu cũng chịu nhả ra một câu với hắn: “Anh sẽ nấu cơm chứ?”

Tiết Tử Ngang sửng sốt, cô biết trước giờ hắn không cần phải xuống bếp, thỉnh thoảng hắn ở chỗ cô có thử làm vài món ăn, nhưng tất cả đều thất bại.

Triệu Ngu lại càng mỉa mai: “Không phải đã nói tôi muốn ăn gì cũng được sao, thế nào? Đã làm khó Tiết tổng rồi à?”

Tiết Tử Ngang cho là Triệu Ngu chỉ đang cố ý làm khó hắn, là muốn chuốc giận lên hắn, vì thế dứt khoát đáp ứng, hứa sẽ tự mình nấu một bữa trưa cho cô.

Nhưng chờ sau khi hắn về, tìm người giúp việc hướng dẫn nấu vài món cho người bệnh rồi mang đến bệnh viện, lại đã không thấy Triệu Ngu đâu nữa, lần này, ngay cả giường đệm cũng đều đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Y tá nói, Triệu Ngu đã xuất viện, chỉ khoảng 10 phút sau khi hắn rời đi, cô đã tự mình đi xin bác sĩ làm thủ tục xuất viện.

Cho nên cô không có ý định làm khó hắn, mà là muốn rời khỏi hắn.

Hắn lại vội vã chạy đến chung cư cô ở, nhưng dù hắn có gõ cửa cỡ nào cũng không có người ra mở, nhưng lần này cũng may có một người hàng xóm ra nói cho hắn biết, người ta nhìn thấy Triệu Ngu xách vali đi rồi, nói là về quê ăn Tết.

Cho đến tận lúc này Tiết Tử Ngang mới nhận ra, quê cô ở đâu, hắn cũng không biết.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 08-07-2024 15:15:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Dì Mai (Update phần 44)
Mối tình loạn luân (Update phần 41)
Cà phê đèn mờ (Update phần 40)
Sai lầm của tôi (Update phần 48)
Thế giới dâm dục (Update phần 69) - Tammy Tany